Thursday, May 16, 2013

Ngày đầu tiên - Hà Nội, tạm biệt mày nhé.......!

3:21 AM


- Chặng đường: Hà Nội - Hà Nam
- Chiều dài: 90 km

Ngày 10/7/3012. Một ngày tuyệt vời của chúng tôi. Háo hức, hưng phấn và hồi hộp. Tôi dậy từ rất sớm để chuẩn bị. Khoác trên mình áo xanh Đạp Xe Xuyên Việt, trời rất nóng nhưng vẫn tự hào lắm nhé, đi ra đi vào, chỉ mong sao đoàn xuất phát sớm.

6:00 am, 10/07/2012. Cả đoàn di chuyển từ Chùa Bằng về Quảng Trường Ba Đình lịch sử. Nắng đã lên, cái nắng nóng đầu tiên chúng tôi phải chinh phục đã xuất hiện. Được ưu tiên vào thăm Lăng Bác, trong đó rất lạnh và tôi thích điều đó, nó làm mát đi cái đầu nóng, căng thẳng và hồi hộp của tôi. Hai giờ đồng hồ để thăm quan trong khu di tích Lăng Chủ Tịch Hồ Chí Minh là quá ít ỏi, nhưng giờ Hoàng đạo tới rồi :).


8:00 am, Chụp vội tấm hình lưu niệm trước Lăng Bác, toàn thể thành viên CLB về xe. Cái hiệu lệnh đầu tiên vang lên.

XUẤT PHÁT..........!
Nắng đã lên, lúc này chúng tôi nổi bật giữa đường phố Hà Nội, áo đồng phục, xe chỉnh tề, cờ bay khắp phố phường. Con đường dài còn chờ tôi phía trước. Hà Nam, cái đích đầu tiên chúng tôi dừng chân. Ở dây nóng quá, cái nhiệt độ ngoài trời gần 38 độ C. Tôi chịu đựng giỏi vậy mà còn khó thở và muốn ngất, thế thì con gái MHX chịu đựng sao nổi.

Làm Đội trưởng Đội Y Tế, tôi luôn được mọi người ưu ái với cái tên "Hưng Tế" hay "Anh Tế". Ngay chặng đường đầu tiên, chúng tôi đã có 2 vụ ngất lịm và 1 vụ tai nạn. Đã đến lúc, tôi phải vất vả rồi.

Sẽ không có gì là ngạc nhiên khi đoàn dừng chân, có người lăn ra ngất xỉu, mọi người lại kêu ầm lên:

"Gọi Hưng tế đi, có người ngất."

Nắng là vậy, nhưng chúng tôi chỉ dám dừng chân trong 15p rồi lại tiếp tục về điểm nghỉ. Nóng, khát, mệt và muốn ngủ là cái cảm giác ngự trị chúng tôi khi phải đi trên đường vào lúc 11 giờ trưa khi đi trên đường.

1:30 pm, tôi cũng về được đến Chùa ở Hà Nam. May quá lúc này không ai bị ngất, tôi vui sướng tìm chỗ nghỉ ngơi. Không thiết ăn uống gì nữa, tôi cũng không cần biết nơi đó có sạch không. Bất cứ góc nào có quạt là tôi lăn ra đó nằm cho đỡ say nắng. Thiếp đi trong cái đói và mệt nhoài. Gần 2h tôi ngủ dậy, trước mắt tôi là một bãi chiến trường, người nằm la liệt mọi nơi: Người thì nằm trên ghế, dưới đất, hành lang, cả ở gầm bàn, gầm ghế và gốc cây nữa. Đúng là mệt thì ở đâu nằm được là chúng tôi nằm. Không còn cái khái niệm sạch là gì nữa.......!

Cái đói lúc này chiến thắng chính tôi, mò dậy kiếm được chút đồ ăn mát do Sư Thầy chuẩn bị. Ăn được 1 miếng, thì người bên cạnh cũng cắn được 1 miếng. Đúng là chỉ có dân XV mới sống như chúng tôi thôi.

Tắm, cái nhu cầu bây giờ của chúng tôi. Ai cũng khao khát muốn được tắm. Nhưng khổ nổi, chỗ tắm ít quá. Mà chúng tôi lại quá đông: 80 người mà. Mọi người biết là đông, nên rủ nhau từng nhóm nhỏ đi xin nhà dân tắm nhờ. Vậy là chuyện lạ diễn ra, tôi được hưởng thụ cái cảm giác " Chùa không người tắm ". ha ha ha. À, nói cho các bạn gái biết nhé. Nơi đây các bạn bị phân biệt đó. Con trai được thầy cho lên phòng Thầy tắm, còn con gái phải tắm dưới phòng bếp đó. Chuẩn bị tinh thần đi nghen. Thầy thích con trai hơn con gái mà. he he he.

Tối hôm đó, tôi không về đội ngủ. Sau khi thực hành cái nghề tẩm quất tôi vừa mới học được. Lần đầu tiên thực hành nên tôi làm rất chậm và cẩn thận. Hành nghề được 2 người tôi mệt nhoài nằm luôn ở nhà bếp ngủ cùng đội khác. Thế là hôm đó không về đội ngủ. Lúc đó, trình đội tay nghề còn yếu kém, chứ bây giờ. Sau cuộc hành trình 40 ngày hành nghề tẩm quất và mát xa. Tôi còn ngán gì nữa chứ..... he he....

À, tối hôm đó tôi còn 1 tội lớn mà hông dám nhận. Giờ viết lại hồi ký, mới dám nói ra. Anh/ chị em tha lỗi nhé. Tối hôm đó, sau khi uống nước xong, tôi vặn vòi nước không được chặt lắm. Thế là sáng mai, chỗ ngủ của chúng tôi nằm trên vũng nước. Không cần nhìn cũng biết, khối người ướt quần bạn ạ.....!

Vậy đó, này đầu tiên Xuyên Việt của tôi là vậy đó các bạn ạ. Hồi ký đang còn 39 ngày nữa. Hồi ký ngày thứ 2, sẽ được đăng vào ngày 17/5/2013. Chúc những thế hệ sau khi đi XV sẽ có nhiều kỷ niệm đẹp như tôi nhé...!


Hà Nam, 10/07/2013.
Thích Hô Hấp


1 facebook-blogger:

  1. Vậy là hôm nay tôi đã ngồi gõ lại nhật ký. Bao nhiêu cảm xúc tuôn trào.

    ReplyDelete

 
Toggle Footer